Ở một ngôi làng nhỏ cạnh bìa rừng có một người mù tên là Con Tim và một người cụt chân tên là Lý Trí. Ngày ngày cả hai cùng cạnh tranh với nhau để kiếm sống, không ai nhìn đến ai.
Một hôm, ngôi làng xảy ra một trận hoả hoạn dữ dội, ai nấy tranh nhau thoát thân, chỉ còn lại Con Tim và Lý Trí. Trước tình huống nguy khốn, khi mà một người có thể chạy nhưng không thấy đường, còn người có thể nhìn đường thì lại không thể chạy, cả hai quyết định gạt bỏ mọi hiềm khích và đồng lòng hợp sức để cứu lấy nhau.
Con Tim đồng ý cõng Lý Trí trên lưng của mình. Ở phía trên, Lý Trí dùng ánh sáng đôi mắt của mình mà soi đường cho Con Tim. Bên dưới, Con Tim dốc toàn bộ sức lực đặt vào đôi chân của mình và cõng Lý Trí băng qua ngọn lửa dữ. Thành quả là cả hai đều sống sót. Kể từ đó, Con Tim và Lý Trí quyết định gạt bỏ quá khứ và luôn sống cùng nhau. Họ chung sống hạnh phúc suốt đời.
Vậy đấy, Con Tim nó chỉ biết xông pha, và nhiều khi nó mù quáng, và nó... lạc lối. Còn Lý Trí, nó có ánh sáng, nhưng cũng lắm khi nó không soi dẫn cho con người ta đến đúng nơi cần đến.
Hẳn là chúng ta luôn luôn có quyền chọn cả hai, biết rằng mọi thứ sinh ra đều được gắn vào nó một mục đích. Thật ra Con Tim và Lý Trí là một, nó chỉ lệch pha nhau một chút thôi. Nhưng nếu bất kỳ khi nào có sự xung đột giữa Lý Trí và Con Tim, hãy lắng nghe tiếng nói từ trái tim ♥️, nó không bao giờ biết nói dối. Đó luôn là tiếng nói của sự thật, của tình yêu. Ở đâu có tình yêu, ở đó sự sống đâm chồi...